
ĐƯỜNG VỀ HẠNH PHÚC CỦA SINH MỆNH
Tôi là Nguyễn Văn Nam, sinh năm 1974. Quê tôi ở Yên Trung, Yên Phong, Bắc Ninh. Số điện thoại của tôi là 0389 142 557.
Tuy sống ở vùng quê, nhưng trước đây tôi lại không phải là một người nông dân thuần hậu, chất phác, mà tôi nghiện đủ thứ từ nước chè cho đến thuốc lào, thuốc lá. Thời thanh niên, tôi từng rất ham chơi, đua đòi, và có những thú vui khiến bản thân cũng như người nhà phải điêu đứng như cờ bạc, đề đóm, rượu chè. Kiếm được bao nhiêu tiền, tôi lại nướng cả vào đó. Tính tình tôi thì nóng nảy, thiếu kiềm chế và không nhường nhịn ai bao giờ. Những lúc cơn giận bốc lên, tôi dễ văng bậy, không nói được lời nào tử tế.

Cuộc sống gia đình của tôi gặp nhiều trắc trở. Từ năm 23 tuổi đến năm 29 tuổi, tôi đã có đến ba đời vợ. Với mỗi đời vợ, tôi đều có một người con chung. Tuổi trẻ thiếu chín chắn và có quá nhiều thói quen không tốt, nên tôi chưa làm tròn vai trò người chồng, người cha của mình, khiến cho gia đình không trọn vẹn.
Do làm nhiều điều không phải với gia đình, họ hàng, bạn bè, nên không còn ai tin tưởng tôi nữa. Trong mắt những người xung quanh, tôi đã là kẻ bỏ đi, hỏng hẳn rồi. Ngay cả người thân cũng không còn niềm tin vào tôi. Thậm chí, khi mẹ tôi ốm nằm viện, tôi đi mượn chiếc xe đạp để đạp lên viện thăm mẹ mà cũng không ai dám cho mượn. Những lần tôi muốn đầu tư làm ăn, hay xây nhà thì đều phải tự lo, thậm chí tôi cần một khoản tiền đặt cọc để xin đi làm bảo vệ, gia đình cũng không cho. Đến đâu tôi cũng chỉ nhận được những cái lắc đầu nghi ngại, hoặc bị mọi người tránh xa.

Sức khỏe của tôi cũng không tốt. Tôi mắc khá nhiều bệnh: gan nhiễm mỡ, men gan cao, vôi hóa đốt sống cổ, viêm loét hang vị dạ dày, tá tràng, viêm xoang dị ứng, viêm họng mãn, bệnh ngoài da,… cần phải điều trị và tiêu tốn khá nhiều tiền. Số tiền làm ra có khi không đủ tiền thuốc, mà vay mượn thì tôi không thể, nên đành sống chung với bệnh tật.
Những lúc đau ốm mà không mượn được tiền mua thuốc, tôi thấy buồn lắm. Nhưng lỗi không phải do ai cả, mà là do chính tôi gây ra. Tối ngày tôi chỉ lao ngày lao đầu vào cờ bạc rượu chè. Tôi lại đối xử với người khác không tốt, không coi ai ra gì, mở miệng toàn là văng tục và những lời chửi mắng. Làm sao mong người ta gần gũi và yêu quý mình được đây? Nghĩ đến đó, trong lòng tôi thầm ân hận. Nhưng những tính nết xấu tệ ấy như đã ăn sâu vào tận xương tủy, tôi không thể thay đổi nổi con người mình.
Năm 2015, khi tôi làm bảo vệ cho một công ty tại Bắc Ninh, có một đồng nghiệp thấy tôi bệnh tật nhiều đã giới thiệu tôi đến quầy thuốc nam của một danh y cũng khá nổi tiếng. Ông thầy thuốc kê đơn cho tôi và khuyên tôi nên tập thêm khí công, đặc biệt là Pháp Luân Công. Tôi không để ý đến chuyện đó, chỉ về nhà uống thuốc theo đơn. Tháng sau tôi quay lại, thầy thuốc đó nói với tôi: “Bây giờ Tây Y hay Đông Y có chữa cho anh thì cũng chỉ là trì hoãn bệnh thôi. Anh muốn hết bệnh thì chỉ có tu luyện. Anh tu theo Pháp Luân Công ấy. Nếu anh có thể làm theo Chân – Thiện – Nhẫn, thì cái gì anh cũng có thể đắc được”. Rồi ông ấy tặng tôi một cuốn sách có tên là Chuyển Pháp Luân, một cuốn sách khác tên là Đại Viên Mãn Pháp, và hai đĩa hướng dẫn luyện công. Đó chính là ngày cuộc đời tôi bước sang một trang mới với vô vàn những điều tốt đẹp.

Về nhà, tôi cũng thử đọc sách và tự tập theo đĩa. Khi tôi đọc được gần nửa cuốn sách, thì thân thể tôi bắt đầu có phản ứng: Suốt một đêm tôi đi ngoài ra toàn máu tươi. Sáng hôm sau, tôi không có thời gian nghỉ ngơi mà phải đi công việc luôn, sau đó về làm ca đêm, nhưng điều kì lạ là tôi không thấy mệt, trái lại tôi cảm thấy người nhẹ nhàng, khoan khoái. Tôi ngạc nhiên quá, nên gọi điện hỏi bác danh y đó, và được bác trả lời rằng đó là do thân thể tôi đang được thanh lí, những thứ không tốt trong người được đẩy ra ngoài. Tôi nghe vậy nên yên tâm và bắt đầu tin tưởng.
Tôi chăm chỉ đọc sách học Pháp nhiều hơn, kết hợp với luyện năm bài công Pháp hàng ngày. Tôi tham gia luyện công cùng với một số người ở gần chỗ tôi sống. Chúng tôi có chung niềm tin vào Chân – Thiện – Nhẫn, thường chia sẻ với nhau và luôn nhắc nhở nhau làm một người tốt hơn, như lời Sư Phụ dạy trong sách Chuyển Pháp Luân.
Đọc sách nhiều, tôi nhận ra rằng cuốn sách Chuyển Pháp Luân mang đến những đạo lí để làm một người tốt, cho tôi biết về nhân quả báo ứng, về sinh mệnh và vũ trụ. Tôi dần cảm nhận được mục đích và ý nghĩa của một kiếp nhân sinh. Tâm hồn tôi như có một làn gió mát lành thổi qua, mang đi lớp bụi dày bao phủ, làm hiển lộ ra thiên tính tốt đẹp mà tôi đã bỏ quên từ lâu.

Tôi dần thay đổi chính mình, từ bỏ tất cả những tệ nạn mà tôi từng vướng vào như cờ bạc, đề đóm, rượu chè. Tôi bỏ cả những thói quen không tốt như hút thuốc lào, thuốc lá.
Thuận theo việc đọc sách mỗi ngày, tính tình tôi cũng dịu lại. Tôi chú ý quy chính lời ăn tiếng nói của mình, không nói những lời khó nghe nữa, thay vào đó là những câu nói tử tế và tốt đẹp hơn. Trước đây nếu có ai nói gì không tốt với tôi, tôi sẽ phản ứng rất mạnh mẽ, nhưng giờ tôi chỉ mỉm cười, bỏ qua.
Tôi quan tâm hơn đến gia đình mình, đối xử tốt với bố mẹ, vợ con. Tất cả tiền lương tôi đều dành dụm để lo cho gia đình, không còn phung phí nữa. Gia đình tôi hòa thuận và đầm ấm hơn với những tiếng cười hiện hữu.
Một thời gian sau, khi có điều kiện, tôi đã xây thêm dãy nhà trọ để cho thuê. Tôi đối xử với người thuê trọ như những người thân, thường xuyên sửa sang cơ sở vật chất để họ có thể sinh hoạt thuận tiện hơn. Khi dịch bệnh xảy ra, tôi đều miễn hoặc giảm tiền thuê nhà cho họ. Tôi cố gắng giúp tất cả mọi người trong khả năng của tôi.
Tất cả những điều tôi làm kể từ ngày tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, không phải vì tôi cố chứng minh rằng mình tốt ra sao, mà từ sâu thẳm bên trong con người tôi, bản tính thiện lương đã được khơi dậy. Tôi tìm thấy thiên tính tốt đẹp trời ban, những điều chân chính thuộc về tôi, mà tôi đã tự mình vùi lấp theo những ngày tháng trượt dài trong quá khứ. Nhờ có ánh sáng của Chân – Thiện – Nhẫn, tôi thật sự đã cải biến được bản thân mình. Đó là điều mà chính tôi cũng không thể ngờ tới.

Các căn bệnh vẫn làm tôi phải khổ sở và tốn kém bao nhiêu tiền thuốc thì nay đã lần lượt khỏi. Sức khỏe và tinh thần của tôi hiện giờ rất tốt.
Những người xung quanh chứng kiến sự thay đổi hoàn toàn của tôi thì rất ngạc nhiên, rồi dần dần, mọi người chuyển từ nghi ngại sang tin tưởng tôi tuyệt đối. Nói vui thế này, giờ tôi đã có thể vay tiền mọi người một cách dễ dàng rồi, vì ai cũng công nhận tôi bây giờ là một người đàng hoàng, nghiêm túc và có trách nhiệm, một người tu luyện chân chính biết ước thúc bản thân theo Chân – Thiện – Nhẫn. Tuy rằng việc giữ vững bản thân là điều rất khó, có nhiều khi sai lầm hay vấp ngã, nhưng tôi vẫn luôn cố gắng mỗi ngày. Tôi đã được trao cho một cơ hội để thay đổi bản thân, để tìm về bản ngã của mình, đó là điều may mắn nhất, là vinh diệu lớn nhất trong cuộc đời tôi.
Tôi chia sẻ câu chuyện của mình với hi vọng sẽ mang lại những điều tốt đẹp đến với các bạn. Cảm ơn mọi người đã dành thời gian lắng nghe, và xin chúc mọi người bình an.
MỜI CÁC BẠN XEM VIDEO CỦA TÔI VÀ CÁC CÂU CHUYỆN KHÁC TẠI ĐÂY: https://www.youtube.com/HỮUDUYENTV