Ung Thư Tử Cung Đã Di Căn, Tìm Thấy Sự Sống Khi Cận Kề Cái Chết
Cô Phạm Thị Hương sống tại Vũng Tàu từng cận kề cái chết vì mắc ung thư tử cung, cho đến ngày cô gặp được Pháp Luân Đại Pháp.
Xin chào quý vị khán giả, tôi là Phạm Thị Hương, sinh năm 1965. Hiện tôi đang sinh sống ở thành phố Vũng Tàu. Số điện thoại của tôi là 036 2927 228. Cách đây 7 năm, tôi đã từng mắc bệnh ung thư tử cung di căn hạch. Lúc đó tôi cứ nghĩ là mình không thể qua khỏi.
Vào năm 2015, tôi đi dự đám cưới của một người em họ. Đáng lẽ phải vui vẻ nhưng mà tôi bỗng thấy đau bụng rất khó chịu, cho nên có ăn cưới được trọn vẹn đâu. Đến khi quay về nhà thì tôi phát hiện bụng tôi có một cục u cứng và to như trái xoài.
Tôi đến phòng siêu âm thì họ nói tôi phải đi viện ngay. Thế là tôi bắt xe đi khám ở bệnh viện. Đến ngày nhận kết quả, bạn trai của con gái tôi đưa tôi đi. Khi biết tin mình bị ung thư, tôi và cháu chỉ biết nhìn nhau khóc thôi.
Tôi có duyên gặp bác sĩ phó khoa, bác ấy dẫn tôi đi đến một căn phòng rồi bảo tôi: Chị xem mấy người này ung thư giai đoạn cuối rồi mà họ vẫn cười đấy, chị vẫn còn hi vọng mà, chị cứ vào khám rồi sẽ tính cách giải quyết. Thế nhưng khi khám xong thì phát hiện ra tôi bị ung thư 2 buồng trứng. Tôi cảm thấy giống như rơi vào một cái hố sâu ấy, vừa chán nản vừa tuyệt vọng, lại không biết bám víu vào đâu.
Thời gian sau đó thì tôi được hoá trị tất cả là 6 mũi thuốc. Lúc ấy trông tôi như một con gà rù, tóc rụng xuống từng mảng, môi thâm, da chì, tay chân rũ rượi và lúc nào cũng như đang sốt. Khi nằm ở giường mà muốn ngồi dậy thì tôi phải bám vào sợi dây buộc ở cửa sổ mới ngồi lên được.
Mắt tôi mờ lắm, gần như nhìn một hoá hai. Trong người luôn luôn có cảm giác đau đớn, giống như kiệt quệ ấy. Nhưng mà tôi cũng không còn cách nào nên đành tìm cách quên đi. May mắn là tôi có cháu nội, có các con xung quanh nên cũng nguôi ngoai phần nào.
Cuối 2016 tôi đi tái khám, lại phát hiện ung thư đã di căn, ở hang đòn gánh có khoảng 3 chùm hạch. Tôi quá chán nản vì tiền thuốc thang thì tốn kém, mà bệnh lại càng lúc càng nặng. Lúc đó tôi thấy vô vọng quá, tôi không còn muốn đến bệnh viện nữa.
Bỗng nhiên tôi nhớ lại mình được cho một cuốn tài liệu giới thiệu Phuáp Luân Công. Tôi tìm và mở ra đọc thì thấy trong đó có số điện thoại, tôi đã gọi và được hướng dẫn để bắt đầu tu lyện. Hôm đầu tiên tôi mới tập được có ba bài luyện công thôi, mà cơ thể tôi đã được thanh lí rồi. Thanh lí tức là những thứ không tốt ở trong người mình được đẩy ra ngoài. Đấy, hiệu quả tốt như vậy nhưng mà lúc đó tôi còn ngơ ngác lắm, chưa hiểu gì cả. Sau này đọc sách học Pháp rồi tôi mới minh bạch chuyện đó.
Tôi thấy sức khoẻ của mình càng ngày càng cải thiện. Đầu tháng 6/2017, tôi đi bệnh viện kiểm tra sức khoẻ và nhận kết quả là trên người tôi không còn ung thư hay căn bệnh nào khác, tôi đã khoẻ mạnh bình thường rồi. Lúc đó tôi vui quá, nên có hơi lớn tiếng. Mọi người xung quanh mới xúm lại hỏi chuyện tôi, tôi đã nói với họ rằng nhờ tôi tu luyện Pháp Luân Công nên tôi đã thoát chết, tôi đã khỏi ung thư rồi. Tôi cũng chỉ cho họ cách vào trang web để tự học Pháp Luân Công. Sau đó mấy tháng, tôi còn được thanh lí thêm một lần nữa. Tôi ói ra một cục gì đó tròn tròn và nhiều màu. Sau lần đó thì cơ thể tôi trở nên nhẹ nhàng rất dễ chịu, không còn chút cảm giác nào của bệnh tật nữa cả.
Từ đó cho đến nay, tôi đã hoàn toàn khoẻ mạnh, tính tình cũng trở nên dễ chịu, hiền hoà hơn. Các con tôi thấy vậy thì vui lắm. Bây giờ gia đình tôi rất hoà thuận, con cái đều có cuộc sống ổn định rồi. Tôi chỉ còn một mong nguyện đó là chia sẻ về Pháp Luân Đại Pháp đến nhiều người hơn, để mọi người đều có một cơ hội vượt qua bệnh tật và tìm đến cuộc sống hạnh phúc.
Tôi vô cùng cảm ơn Sư Phụ của tôi vì đã cứu tôi thoát khỏi cái chết, lại chỉ cho tôi con đường tu luyện vô giá. Tôi mong rằng mọi người sẽ đều biết đến Pháp Luân Đại Pháp. Nếu các bạn muốn nói chuyện trực tiếp với tôi, hãy gọi điện thoại cho tôi nhé. Tôi xin chúc mọi người bình an.