TUỔI TRẺ NGÔNG CUỒNG, TÔI ĐÃ HỌC CÁCH DỪNG CHÂN
Những đứa con quậy phá chơi bời luôn là mối lo âu của các bậc làm cha mẹ. Hôm nay chúng tôi sẽ mang đến cho quý vị câu chuyện của một bạn trẻ đã từng có những ngày tháng như vậy, và nhờ một cuốn sách, bạn đã thay đổi hoàn toàn chỉ trong vòng chưa đầy một tháng. Chúng ta cùng đến với câu chuyện của bạn nhé.
ƯỚC MƠ KHÔNG THÀNH, NHỮNG NỖI BUỒN KHIẾN TÔI GỤC NGÃ
Tôi tên Mai Văn Tý, sinh năm 1997. Quê tôi ở Quảng Bình.
Tôi từng nghe mẹ kể là lúc nhỏ tôi có bị sỏi thận, nhưng đã khỏi nên tôi cũng không để ý chuyện đó nữa. Đến khoảng 6 năm trước, tôi có ý định sang nước ngoài.
Tôi đã đặt vào chuyến đi này nhiều ước mơ và hoài bão. Khi đã làm xong giấy tờ, tôi đi khám sức khỏe thì phát hiện bệnh sỏi thận vẫn còn. Tôi đành đến bệnh viện Trung Ương Huế để làm phẫu thuật. Sau điều trị, sức khỏe thì không hẳn là rất sa sút, nhưng tinh thần tôi tuột dốc, vì chuyến đi nước ngoài phải dừng lại. Chuyện ấy đối với tôi giống như một cánh cửa tương lai đã đóng lại vậy.
Tôi quay lại cuộc sống thường nhật, đi làm để mưu sinh. Nhưng ước mơ đã bị dập tắt, cộng thêm nỗi đau vì mất đi người em ruột mấy năm về trước vẫn chưa nguôi ngoai, nên tinh thần tôi rất hụt hẫng, có những lúc dường như kiệt quệ.
TÔI TRỞ NÊN BẤT CẦN ĐỂ LẤP ĐẦY NHỮNG KHOẢNG TRỐNG TRONG LÒNG
Tôi đã chọn cho mình vỏ bọc bất cần để che dấu khoảng trống trong lòng, rồi bị cuốn đi lúc nào không hay. Hình ảnh của tôi lúc ấy là một thanh niên ăn chơi, để kiểu tóc kì lạ, tính tình nóng nảy hung hăng. Mỗi khi ra đường, tôi lái xe như đang đua, tốc độ không dưới 100km/h, rồi lạng lách đánh võng bất chấp nguy hiểm. Có khi còn tôi đua xe, thách thức cả công an. Tôi từng nhậu nhẹt say xỉn, đi chơi đến sáng chưa về. Lúc mâu thuẫn với ai đó thì tôi sẵn sàng đánh nhau, có những người bị tôi đánh đến mức phải đi viện.
Tôi còn nhiều thói hư tật xấu khác, như nghiện game, lô đề, cờ bạc, có khi hút hít cả ma túy, may mà chưa đến nỗi nghiện. Thiếu tiền thì tôi lại mang xe đi cắm. Cha mẹ vì tôi mà tiêu tốn không biết bao nhiêu tiền bạc, và bao nhiêu nước mắt rơi vì bất lực trước đứa con quậy phá. Người thân và bạn bè cũng xa tôi dần.
BỆNH TẬT TÌM ĐẾN
Đang độ tuổi trẻ, nhưng cứ ăn chơi bất chấp như vậy nên sức khỏe của tôi cũng kém dần, tinh thần mệt mỏi và bệnh cũ tái phát. Tôi đau ốm liên miên, đã ra Hà Nội mấy lần để điều trị nhưng tình trạng cũng không khá hơn.
Tuy vậy tôi vẫn chưa biết sợ, nên ngoài giờ làm thì lại ăn chơi bạt mạng như trước. Bệnh của tôi dần dần nặng hơn, các cơn đau kéo đến thường xuyên khiến thân thể suy nhược. Gia đình đưa tôi đi chữa trị ở nhiều bệnh viện lớn từ Bắc vào Nam, tốn kém rất nhiều tiền, nhưng bệnh của tôi không trị được dứt điểm. Lúc này tôi mới lo lắng, rồi buồn bã, chán nản. Có lúc căng thẳng quá, tôi từng nghĩ đến cái chết để chấm dứt những nỗi đau cả trên thân thể và trong tâm mình. Nhưng đó chỉ là ý nghĩ thoáng qua, chứ tôi không dám làm thật.
MAY MẮN GẶP PHÁP LUÂN CÔNG, MỘT CUỘC SỐNG MỚI BẮT ĐẦU
Tôi tình cờ biết đến Pháp Luân Công, và quyết định đọc sách Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Công. Cả tâm và thân tôi như được một làn gió mát lành thổi qua, bao nhiêu nỗi đau dường như tan biến. Trong vòng chưa đến 1 tháng, tôi thay đổi hoàn toàn.
Tôi từ bỏ mái tóc kì lạ mà tôi từng cho là rất ngầu. Tôi không còn thấy thú vị khi phóng xe bạt mạng hay đi chơi suốt đêm nữa. Tôi tự thấy phản cảm với những điều đó, nên tôi điều chỉnh lại mọi hành động, cử chỉ, lời nói của mình. Tôi ở nhà nhiều hơn, làm việc chú tâm hơn. Tôi cư xử nhã nhặn và điềm tĩnh hơn, cố gắng kiểm soát cảm xúc để không dễ nổi nóng và gây gổ với người khác như trước.
Tôi bỏ tất cả các tật xấu khác như hút hít, cờ bạc, chơi game… Từ trong tâm thức, tôi muốn chuyển biến thành một thanh niên nghiêm túc và tử tế.
Tất cả những sự thay đổi của tôi khiến gia đình rất ngạc nhiên và vui mừng. Nhưng có lẽ ít ai lí giải được nguyên nhân. Thật ra không phải vì tôi học Pháp Luân Công, và yêu cầu của môn học này buộc tôi phải làm như vậy, mà là nhờ Pháp Luân Công nên tôi đã hiểu được ý nghĩa của đời người. Tôi biết mình tồn tại không phải để ăn chơi quên ngày tháng, chìm đắm trong những thú vui vô bổ rồi tự hủy hoại bản thân. Vì nhân thân nan đắc, sao tôi lại không trân quý điều đó cơ chứ?
Thuận theo tâm tính thay đổi tốt lên, các triệu chứng của bệnh trên thân tôi cũng biến mất. Giờ đây tôi hoàn toàn khỏe mạnh, và có một cuộc sống đầy ý nghĩa vì biết trân trọng bản thân và biết nghĩ đến người khác.
Những pháp lí trong sách khiến bản tính tốt đẹp trong tôi được đánh thức. Tôi đã thay đổi từ bên trong, để trở thành một người tốt và tốt hơn nữa mỗi ngày theo Chân – Thiện – Nhẫn. Chuyển Pháp Luân quả đúng là Thiên cổ kỳ thư.
LỜI CẢM ÂN
Nếu như không biết đến Pháp Luân Đại Pháp, có lẽ tôi sẽ sống vô nghĩa như vậy cho đến khi tự hủy hoại đời mình, sẽ lãng phí một kiếp nhân sinh. Ánh sáng Đại Pháp đã đưa tôi ra khỏi những ngày tăm tối, dẫn tôi đến với bình yên hôm nay. Tôi mong muốn chia sẻ điều may mắn nhất mà tôi đã từng nhận được, đến với tất cả mọi người. Nếu bạn đang thấy mình lạc lối, hãy một lần đọc Chuyển Pháp Luân nhé, chắc chắn bạn sẽ tìm được đường về.