Hữu Duyên TV | Lan Toả Thông Điệp Thiện Lương TÔI ĐÃ TÌM THẤY CON ĐƯỜNG DẪN ĐẾN TỰ DO - TÔI ĐÃ TÌM THẤY CON ĐƯỜNG DẪN ĐẾN TỰ DO
TÔI ĐÃ TÌM THẤY CON ĐƯỜNG DẪN ĐẾN TỰ DO

TÔI ĐÃ TÌM THẤY CON ĐƯỜNG DẪN ĐẾN TỰ DO

Tôi tên là Đỗ Hoàng, sinh năm 1988. Tôi là một kỹ sư tin học, đến nay đã định cư ở Đức được hơn 14 năm.

Vào cuối năm 2017, mẹ tôi sang Đức thăm vợ chồng và con gái tôi. Lúc ấy bà đã học Pháp Luân Đại Pháp được vài tháng. Nghe mẹ chia sẻ, tôi đã lên mạng tìm hiểu về Đại Pháp. Sau khi nghe xong chín bài giảng của Sư Phụ, tôi hoàn toàn bị thuyết phục. Từ đó tôi quyết tâm bước vào tu luyện. Cho đến nay, cũng như hàng trăm triệu học viên khác, tôi đã nhận được rất nhiều lợi ích to lớn cả về thể chất lẫn tinh thần.

Bản thân tôi có sức khỏe tốt,không có bệnh nan y. Tôi chỉ bị đau dạ dày nhẹ, và một số chấn thương do đá bóng. Có một lần tôi gặp chấn thương khá nặng, phải đi nạng ba tháng khiến cho hai chân tôi trở nên không cân bằng, về sau đi lại có phần khập khiễng, hai chân có cảm giác không đều nhau. Ai đang bị tình trạng này giống tôi thì mới hiểu được sự khó chịu mà nó mang lại. Sau quá trình đọc sách và luyện tập các bài công pháp, tấtcả những bệnh này của tôi đều đã khỏi.

Tuy nhiên, điều quý giá nhất mà tôi nhận được từ Pháp Luân Đại Pháp, đó là tìm được Chân – Thiện – Nhẫn. Tôi không còn thấy mơ hồ về hai chữ “tương lai”, vì tôi đã hiểu được ý nghĩa của một đời người là gì.

Tôi đã từng dành rất nhiều thời gian cho những sở thích cá nhân. Tôi vốn yêu thương vợ con, nhưng nơi khiến tôi vui  nhất không phải là ở bên gia đình, mà là ở trên sân bóng, ở trên bàn nhậu, trong hàng cá độ bóng đá, trong quán hát karaoke, trong quán games hoặc là tại quán trà đá ngoài hồ…

Tôi thích xem bóng đá đến nỗi, khi đội bóng yêu thích thua trận là tâm trạng tôi cũng không tốt theo.

Tôi nghiện điện tử đến mức, có một lần gần đến sinh nhật tôi, vợ tôi hỏi tôi thích gì. Tôi vô tư nói rằng tôi thích nguyên một ngày được ở một mình chơi điện tử. Đương nhiên câu nói ấy đã làm vợ tôi bị tổn thương, may mà vợ tôi vốn là người dễ tính và mau quên.

Tôi còn hút thuốc, nhậu nhẹt, la cà quán xá với bạn bè. Tôi từng cho rằng đó là những sở thích chính đáng của một người đàn ông.

Đằng sau những thói quen xấu ấy, tôi đã âm thầm nuôi dưỡng sự ích kỉ, vô tâm, không biết nghĩ đến người khác.

Kể từ ngày biết đến Pháp Luân Đại Pháp, biết đến những đạo lí truyền thống tốt đẹp cũng như thấy được con đường nhân sinh trải ra trước mắt, tôi như tìm thấy đường về sau những tháng năm lạc lối.

Học được Chân, tôi chân thành và trung thực trong tất cả các mối quan hệ. Dựa trên chữ Chân để làm mọi việc, tôi thấy lòng mình thanh thản.

Học được chữ Thiện, tôi đối xử tốt hơn với gia đình, dành cho vợ con nhiều thời gian và sự quan tâm, chia sẻ. Trong tất cả các mối quan hệ ngoài xã hội, tôi trở nên hòa ái và biết nghĩ đến người khác nhiều hơn. Khi xảy ra mâu thuẫn, thay vì đổ lỗi cho người khác, tôi biết nhìn lại mình để tìm thấy những điểm mình chưa làm tốt, và cố gắng thay đổi.

Học được chữ Nhẫn, tôi biết kiềm chế bản thân. Tôi nhận ra rằng nếu tôi cáu giận, người đầu tiên chịu thiệt thòi chính là tôi. Khi nóng giận, làm gì nói gì cũng không tốt, từ ngoài mà nhìn thì cũng rất khó coi. Lâu ngày như thế thậm chí còn sinh bệnh. Tôi nhận ra một điều, đó là: người ta có quyền chọc giận tôi, nhưng giận hay không là quyền của tôi. Nếu tôi nổi giận thì đó là lỗi của tôi chứ không phải của bất kỳ ai khác. Tôi cố gắng nhẫn nại, kiên trì, và không tranh đấu giành giật lợi ích.

Có lẽ, nhiều người không lí giải được vì sao tôi phải thay đổi quá nhiều như thế. Có người còn cho rằng tôi thiếu tự do tự tại, sống cuộc đời nhàm chán. Nhưng thật ra không phải vậy đâu. Tôi từng cho rằng một người đàn ông mà không có thú vui như bóng đá, nhậu nhẹt, thuốc lá… thì quả là kì lạ và không có gì vui. Nhưng thật ra, từ khi tôi từ bỏ những thói quen ấy, tôi mới hiểu được rằng khi không bị lệ thuộc, người ta mới cảm thấy tự do thoải mái thật sự.

Cũng có người cho rằng thay đổi quá đến mức như vậy thì không còn là chính mình nữa rồi. Thật ra ngày bé ai cũng như ai, cũng đều sinh ra thuần khiết và trong sáng, đâu có biết đến hút thuốc, rượu bia, nhậu nhẹt là gì.

Còn có người bảo tôi là như vậy thì tôi sẽ bị bạn bè xa lánh. Thật ra, nhờ biết đến Chân – Thiện – Nhẫn, tôi đối xử với bạn bè và người thân tốt hơn trước rất nhiều, nên cũng không có ai xa rời tôi cả. Những gì mất đi, có chăng chỉ là các mối quan hệ xã giao không cần thiết.

Có người nói tôi sống không có tham vọng. Tôi cho rằng, tham vọng không phải là con đường duy nhất dẫn đến thành công. Có phải ai có tham vọng cũng đều thành công không? Có phải không có tham vọng thì không thể thành công không? Tôi là một người tu luyện theo Chân – Thiện – Nhẫn, tôi luôn thực hành những điều đó trong cuộc sống và kể cả trong công tác, kết quả công việc của tôi thậm chí còn tốt hơn, vì tôi luôn cố gắng trung thực, nhẫn nại, kiên trì và cố gắng làm tốt công việc của mình, không để tâm vào đấu đá tranh giành lợi ích.

Chân – Thiện – Nhẫn là những điều tốt đẹp nhất mà tôi từng nhận được, và tôi cũng áp dụng nguyên lí này trong việc nuôi dạycon với mong muốn con tôi sẽ có một tâm hồn thanh cao trong sạch khi cháu lớn lên.

Pháp Luân Đại Pháp đã mang đến cho tôi một cơ thể khỏe mạnh, một đạo đức thăng hoa và một gia đình hạnh phúc. Nếu bạn từng nghe đến 9 chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” thì tôi hy vọng thông qua câu chuyện này, bạn có thể hiểu rõ hơn một chút. Mong rằng mọi người đều sẽ tìm thấy cho mình con đường dẫn đến tương lai tốt đẹp.

CATEGORIES
TAGS

COMMENTS

Wordpress (0)
Disqus (0 )